Subscribe:

Ads 468x60px

Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

TỦM TỈM


Rượu Nháng Lửa

Ba ông chuyên nấu rượu, ngồi nói chuyện phiếm với nhau. Bỗng dưng một ông cao hứng khoe:

- Rượu tôi nấu ấy à, cứ gọi là ngon tuyệt, chỉ cần rót ra, hơi rượu xông lên cũng đủ say khướt!

Ông thứ hai hơi nóng mũi:

- Còn rượu của tôi, chỉ cần anh đi ngang nhà ngửi thấy là cứ gọi là ngất ngư...

Ông thứ ba thoáng khinh khỉnh:

- Vậy mà cũng khoe, các ông biết sao mà người ta đặt tên rượu của tôi là "Nháng Lửa" không? Này tôi kể các ông nghe: Có anh chàng đang nhậu hết rượu, sai con đi sang nhà tôi mua, rượu vừa về tới, anh chàng vội vàng rót ra trong khi trên môi còn phì phèo điếu thuốc. Các ông biết chuyện gì xảy ra không? "Phừng" một phát, râu ria anh chàng đi đâu mất tiệt, suýt bị mù... Các ông thấy không, rượu tôi mạnh như xăng ô tô chứ lị; kẹt quá cứ đổ vào thay xăng, không khéo còn bền máy, không ô nhiễm môi trường nữa chứ...

Ông thứ nhất:

- Vậy ông trốn ngay đi kẻo nguy hiểm.

Ông thứ hai:

- Đúng đó, kẻo tổ chức OPEC gửi điệp viên sang xử ông liền.

*********

- Thằng T. mới mở tiệm sửa đồ điện tử mà ế quá!

- Ủa sao vậy? Tui thấy tiệm nó nằm ở ngã tư đông người qua lại, nhìn hoành tráng lắm mà...

- Tại nó không biết quảng cáo.

- ?

- Gì đâu mà trên bảng, nó kẻ dòng chữ to đùng: CHUYÊN SỬA TIVI HƯ ĐỦ KIỂU...

***

Cùng tắc biến...

Chuyện ở nhà vợ chồng Đại giáo sư Đại tiến sĩ...
- Theo anh, "Cùng tắc biến, biến tắc thông, thông rồi tắc tịt..." là cái gì?
- Giời ôi, vậy mà cũng hỏi, là chuyện cúp điện, chuyện thành phố ngập, chuyện kẹt xe chứ gì...
- Hoàn toàn chính xác, vậy theo anh, ta phải có biện pháp nào để cải thiện không hở anh?
- Cải thiện gì nổi, cái đó toàn do ông Trời làm, có đến cả dòng họ của anh cũng bó tay chứ cái thân tiến sĩ quèn như anh thì làm được gì mà em hỏi cho mệt!

***

Cúng 

- Mua nhang chi vậy ông?

- Còn làm gì nữa, cúng.

- Cúng ai?
- Ông nhà đèn!
- Cúng sao???
- "Lạy ông nhà đèn, ông mau mau lên điện cho con nhờ!"
- Trời!
- Còn cách nào tốt hơn hông, chỉ giùm...
- Thần đèn mà heng, thôi chắc tui cũng phải bắt chước ông thui...
Lời bàn: Nhiều người cúng vậy, chắc các tổng nhà đèn nhảy mũi suốt lun, biết đâu chịu hết nổi...; dân được nhờ

***

Khác gì?

Tèo: Đố mầy, một thằng con nít mới sanh với ông già chín mươi có điểm khác biệt gì độc đáo nhất?
Tý: Vậy mà cũng hỏi, ông già nhiều tuổi hơn, kinh nghiệm nhiều hơn, con đàn cháu đống...
Tèo: Không, tao bảo điều gì độc đáo nhất nhất mà.
Tý: Thì ông già có nhiều râu...
Tèo: Sai.
Tý: Vậy thua, nói coi.
Tèo: Khác nhau mỗi dấu nặng.
Tý: ???
Tèo: Mầy thấy không, khi mới sanh ra, ta được âu yếm gọi bằng thằng cu. Về già, ta lại được kính trọng gọi bằng ông cụ. Cu rồi nặng một phát là thành cụ thôi. Thấy hôn?

***

Bán gì?

Minh: Dạo này thằng Tuấn bạn mình nó làm cái gì thế?
Mai: Hình như buôn bán.
Minh: Nó bán gì?
Mai: Không biết, có lần chạy xe vụt ngang qua chỗ nó bán hàng, tôi nghe nó rao: "Mua đi bán "ghẻ" nè, mua đi..."
Minh: Trời! Nó rao là bán rẻ đó bà ngốc ạ...
Mai: Vậy mà tôi cứ thắc mắc mãi...tôi cứ tưởng có món gì tên là ghẻ chứ! Oh sorry... sorry...

***

Lệnh ông không bằng cồng bà!!!

 Ngày xửa ngày xưa...
Ông đập bàn rầm rầm:
- Tôi đã bảo là không được, tôi cấm bà đấy... (Lệnh ông - oai ra phết!)
Tiếng bà từ buồng trong vọng ra:
- Nhưng tôi bảo được, tôi cứ làm...(Cồng bà - chả coi lệnh ông ra cái mốc xì gì!)
Thế là bà làm... (và ông nín khe - đố làm gì được bà!)
Ngày nay, thế kỷ 21... (Văn minh hơn một tị...)
Ông khẽ khàng:
- Em ơi được chứ?
- Được, anh ạ.
Lát sau...
Bà:- Nhưng không được...
Ông:
- Sao thế em? (điên lắm rùi đó)
- Tự nhiên em không thích, thế thôi...
Ông cúi đầu, nén thở dài...và nghiến răng.
Tục ngữ mới cải biên: "Lệnh ông không bằng lông (tay) của bà" (Nói chung, lệnh ông biến mất tiêu...)
Xin mạo muội sửa thơ Nguyễn Du - xin ngài lượng thứ - Đau đớn thay, phận đàn Ồng

***

Khổ nhất vợ dại

 Minh: Thằng cha ấy có tật lải nhải, có chuyện nhỏ xíu mà chả cứ giải thích đi giải thích lại, làm như mình không hiểu.
Toàn: Tội nghiệp, bạn không biết gì à?
Minh: Sao.
Toàn: Vợ chả ngốc lắm, muốn vợ làm chuyện gì, chả cứ phải nói đi nói lại mãi vợ chả mới làm được. Khốn nỗi, có chuyện vợ chả làm sai mới chết chứ!
Minh: Hèn gì! Sống với vợ riết rồi tưởng ai cũng...
Toàn: Ông bà mình nói cấm có sai: Khổ nhất vợ dại, thứ hai nhà dột, thứ ba nợ đòi... mà.

Voi ăn

Nguyệt: Con Lan bây giờ dáng mi nhon ghê!
Minh: Bà biết, kỳ này nó toàn ăn thức ăn của voi không đấy
Nguyệt: Xạo, ăn thức ăn voi sao mà đẹp dzậy, ăn theo voi phải to như voi mới phải chứ?
Minh: Thiệt mà, thế bà thấy voi ăn gì?

(Đã được post lên forum tuổi trẻ cười, thành viên Iabeth)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét